CHÚNG EM XIN TRỌNG ƠN THẦY CÔ

Trong suốt những tháng năm cấp sách đến trường thì có lẽ là cấp 3 là khoảng thời gian khó phai mờ nhất trong cuộc đời mỗi con người. Bỡi lẽ, đó không còn là sự ngây thơ hồn nhiên của cấp 1, không còn cái bỡ ngỡ của tuổi mới lớn ở cấp 2, mà nó cần sự khôn khéo và ý thức trách nhiệm về tương lai của bản thân mình.

Đây là những thời khắc cuối cùng để khép lại cuộc đời học sinh, khép lại những ngày tháng bè bạn cùng bên nhau nói cười, cùng nhau học tập, cùng nhau buồn vui, … dưới mái trường. Tuy việc học không bao giờ dừng lại, chúng ta rồi sẽ bước tiếp trên con đường khác, có mái trường mới, bạn bè mới nhưng hãy tin rằng sẽ rất khó để ta cảm nhận được cái yêu thương, sự dạy dỗ từ người thầy người cô. Mà ở môi trường đó sẽ vô cùng khắc nghiệt, cam go và đầy thử thách đối với chúng ta. Cho dù chúng ta đã từng rất mệt mỏi và áp lực khi ngồi dưới mái trường này, đã từng muốn bỏ cuộc nhưng rồi ngày nào đó bạn sẽ nhận ra rằng những điều đó sẽ chẳng là gì so với xã hội ngoài kia, bạn gánh trên vai cái gánh nặng cơm áo gạo tiền.

Có người từng nói: “Tuổi thanh xuân như một cơn rào. Dù cho bạn bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong những cơn mưa ấy lần nữa” Chúng ta từng bồng bột như thế, những lúc trót dại khờ làm phiền lòng thầy cô, thậm chí là khiến thầy cô phải khóc. Chúng em thật lòng xin lỗi vì đã mang đến những giây phút như thế và thật lòng cảm ơn công ơn dạy dỗ của các thầy các cô. Đồng thời, chúng em xin gửi lời cảm ơn chân thành đến quý phụ huynh, những người đã phối hợp cùng nhà trường để cho chúng em có ngày hôm nay, một con người hoàn chỉnh, một hành trang để tiến bước vào tương lai. Cuối cùng, mai này chúng ta sẽ mỗi đứa một phương trời, sẽ thật khó để có thể như lúc này, vì thế hãy trân trọng những ngày tháng hôm nay. Những ngày tháng chúng ta lo lắng về những bài kiểm tra, những lúc hồi hộp chờ kết quả những cái mệt mỏi về bài vở những lần giận hờn vô vơ những ngày tháng ấy thật sự sắp xa rồi. Không còn những ngày mong đợi hoa phượng đỏ, tiếng ve kêu và tiếng trống trường ngày ngày bên tai.

Trước mắt chúng ta là kì thi khó khan đang chờ đợi chúng ta phía trước, chúng ta phải thật sự cố gắng hết sức mình để không tốn công sức 12 năm miệt mài đèn sách, công sức của cha mẹ và sự dạy dỗ của thầy cô. Ba năm thật sự rất ngắn và mái trường THPT Trần Cao Vân này chính là chiếc cầu nối đưa ta sang bến bờ tương lai bằng sự tận tình, yêu mến của thầy cô giúp ta nên người trưởng thành hơn. Một lần nữa chúng em xin cảm ơn những công ơn to lớn của quý thầy cô và quý phụ huynh.

Dù mai này trên đoạn đường đời có ra sao như thế nào thì em sẽ mãi nhớ đến công ơn này “Ai ơi một chữ cũng thầy, một ngày cũng nghĩa ơn dầy thầy cô” Vẫn sẽ mãi nhớ những bài giảng những nét phấn trắng in trên chiếc bảng xanh, những nhịp thước gõ xuống bàn những lời răn dạy khuyên bảo từ thầy cô. Chính những điều nhỏ nhặt ấy đã tạo nên trong tâm trí mỗi chúng em về mái trường thân yêu này.

5/5 - (4 bình chọn)

Để lại một bình luận